Chào mừng các bạn đến với Website Trường THCS Phan Bội Châu
Tra Từ Điển
Thư Viện Violet
Thống kê truy cập
  • Online : 2
  • Hôm nay : 0
  • Hôm qua : 0
  • Tuần này : 0
  • Tháng này : 0
  • Tổng Cộng : -7
Thư Giãn

Thơ vui 8/3/2014

Thơ vui 8/3/2014

Chào cả nhà,

Xin gửi đến các đức ông chồng và các mẹ, các vợ, các chị em những bài “thơ giãn” sưu tầm đặc biệt riêng cho ngày 8/3 cho vui cửa vui nhà.

Thân ái chúc các bạn phụ nữ được nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, một ngày trọn vẹn niềm vui và hạnh phúc bên gia đình yêu thương với các đức ông chồng đáng yêu qua những tâm sự não nuột của các đấng mày râu.

Bình an & Sức khỏe.

Mồng tám tháng ba

Em cứ ngồi ngắm hoa
Em cứ ca cứ hát
Anh sẽ lo rửa bát
Anh sẽ lo quét nhà
Anh sẽ lo giặt là
Em uống gì anh pha
Chợ gần hay chợ xa
Anh lần ra được hết
Món em ưa anh biết
Em cứ chờ mà xem
Em đánh phấn xoa kem
Anh nhặt rau vo gạo
Em ung dung đọc báo
Anh tay nấu tay xào
Anh tự làm không sao
Đừng lo gì em nhé
Tà áo em tuột chỉ
Đưa anh khâu lại giùm
Nho anh mua cả chùm
Buồn mồm em cứ nếm
Bạn gái em mà đến
Cứ vô tư chuyện trò
Anh tắm cho thằng cu
Rồi anh ru nó ngủ
Nếu em cần phây phả
Anh sẵn sàng mát-xa
Hôm nay em là tiên
Ngày mai em là tiền
Đằng nào thì cũng đẹp
Đằng nào anh cũng yêu

 

Mùng 8 tháng 3

Chúc chị em ta
Áo quần thướt tha
Da phấn, mặt hoa
Đẹp như bức họa
Mở điện thoại ra
Ngập lời tụng ca…
Tối đến về nha
Được chồng mát-xa
Thật là “Ô… lá… la”!

 

Ba ngày

Ngày 7-3
Ngày mai mùng tám tháng ba
Chị em ngóng đợi hết ra lại vào
Anh em túm tụm thì thào
Chị em sung sướng hết vào lại ra

Ngày 8-3
Hôm nay mùng tám tháng ba
Chị em phấn khởi chạy ra chạy vào
Anh em thấy thế “hổng” chào
Chị em tức tối đi vào đi ra

Ngày 9-3
Qua ngày mùng tám tháng ba
Chị em ủ rũ đi ra đi vào
Anh em túm tụm lại chào
Chị em sung sướng lại vào lại ra

 

Nếu thế giới không có đàn bà

Nếu thế giới không có đàn bà
Hàng tỉ đàn ông sẽ chết già
Ai làm đối tượng cho ông ghẹo
Khi có cô nào õng ẹo qua
Nếu thế giới không có đàn bà
Ai sẽ thay ông gánh việc nhà
Quạt nồng ấp lạnh ai chu tất
Nuôi cả đàn con cũng chẳng la
Nếu thế giới không có đàn bà
Thì các ông ở đâu mà ra
Mồng tám tháng ba ông nên nhớ
Mang tặng mỗi bà một đoá hoa.

 

Lợi ích do vợ đem lại

1/ Vợ dạy cho ta tính phục thiện
(sẵn sàng nhận lỗi tuy mình không làm gì sai cả)

2/ Vợ dạy cho ta tính kiên nhẫn, chờ đợi không biết mệt
(để vợ sửa soạn đi lễ hay đi sắm đồ)

3/ Vợ cho ta sức khỏe
(không hút thuốc lá, uống bia, đi chơi khuya với bạn)

4/ Vợ dạy cho ta sự tế nhị
(không bao giờ chê bai dù cơm khét, canh mặn)

5/ Vợ dạy cho ta sự lễ phép
(đi thưa, về trình)

6/ Vợ dạy cho ta sự rộng lượng
(kiếm được bao nhiêu tiền, tặng vợ hết)

7/ Vợ là huấn luyện viên thể dục tại gia của ta
(làm vườn, cắt cỏ, đổ rác, giặt quần áo, lau dọn nhà cửa, mang vác khi theo nàng mua sắm)

8/ Vợ dạy cho ta tính gọn gàng, trật tự
(chỉ được bày biện của riêng trong một góc tủ vợ cho)

9/ Vợ dạy cho ta sự công chính
(ra đường cứ thẳng một đàng mà đi, không nhìn ngang liếc dọc, nhất là ở chỗ có nhiều phụ nữ)

10/ Vợ giúp cho ta trở thành người cha gương mẫu
(thay tã, tắm rửa, cho con bú, ru con ngủ …)

11/ Vợ dạy cho ta biết giá trị của hai chữ Tự Do
(nay không còn nữa)

12/ Vợ dạy cho ta biết phấn đấu với nghịch cảnh
(muốn chết nhưng vẫn phải cứ sống)

Lợi ích do vợ đem lại nhiều khôn xiết kể. Ai không tin, cứ thử rồi biết.

 

Mình Ơi Mình À

“Mình với ta tuy hai mà một
Ta với mình tuy một mà hai”
Nhưng mình có tật nói dai
Nên chi ta cứ cãi hoài không thôi
Ta mình “hai đứa” một đôi
Lâu lâu giận dỗi mỗi nơi một người
Làm lành “hai đứa” lại cười
Xáp vào lại hóa hai người một đôi
Ngọt ngào cất tiếng “Mình ơi!”
Trên đời đẹp nhất là tôi với mình
Đôi khi có chuyện bất bình
Cãi nhau tôi lại với mình giận nhau
Nhưng mà giận chẳng được lâu
Giận nhau hôm trước hôm sau lại hòa
Nhìn mình tôi bật cười xòa
Nhìn tôi mình lại lăn sà vào tôi
Chúng mình như đũa có đôi
Có đôi để gọi “mình ơi, mình à !”
Bây giờ như cặp khỉ già
Nhưng mà vẫn cứ “mình à, mình ơi !”
Khi nào thấy vắng bóng tôi
Thì mình lại gọi: Mình ơi, mình à
Khi nào tôi thấy vắng bà
Thì tôi lại gọi: mình à, mình ơi!
Gọi nhau cho trọn cuộc đời….

 

Thư Tình Kể Mãi Không Hết

Nếu như em là sắt
Thì anh là Carbon
Dẫu dài ngắn vuông tròn
Vẫn sắt son trong một

Nếu như em là cột
Anh xin làm căn nhà
Dù bão tố phong ba
Vẫn ôm em, che chở

Nếu như em là phở
Thì anh là nước lèo
Ðời có cuốn vèo vèo
Ta bên nhau em nhỉ

Nếu như em là chỉ
Anh lại biến thành kim
Dù kim có khó tìm
Dù chỉ gầy dễ đứt….

Giả như em có sứt
Thì anh cũng rốn lồi
Lồi rốn với sứt môi
Chúng ta đi cùng lối

Giả như em sợ tối
Anh sẽ là ngọn đèn
Dù dầu đắt xăng lên
Anh vẫn luôn toả sáng…..

Còn nếu em là ván
Anh sẽ xin làm đinh
Ðóng một triệu chuyện tình
Cũng không khi nào hết

Nếu em làm biển biếc
Anh làm sóng bạc đầu
Dù tận dưới lòng sâu
Cũng ngoi lên mặt biển

Nếu như em định tiến
Anh cũng không chịu lùi
Cả hai chẳng chịu lui
Thì ôm nhau chịu trận

Nếu tình là số phận
Anh sẽ năng lên chùa
Cầu khấn rõ là to
Mong lấy em là vợ

Nếu em là chủ nợ
Anh một kẻ thiếu tiền
Khe khẽ đến bên em
Rồi cuỗm tiền chạy mất

Hóa thân là hành khất
Anh gõ cửa nhà em
Trong lúc trời nhá nhem
Xin nụ hôn tình ái

Nếu như em củ chuối
Anh sẽ làm Chí Phèo
Chí và Nở gặp nhau
Hỏi sao không có cháo

Nếu như em là gáo
Anh sẽ xin làm que
Chọc một lỗ vào khe
Khối người dùng múc nước

Nếu có một điều ước
Anh ước đến bên em
“Hôn thật khẽ thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi”

Giả như em làm Vãi
Anh cạo đầu làm sư
Tu ở đền ông Từ
Vẫn vô tư mà sống

Nếu như em làm trống
Anh xin làm cái dùi
Trống với dùi quen mui
Lùi dần vào chỗ vắng

Giả như không còn nắng
Em sợ bầu trời đêm
Anh gọi mặt trời lên
Ðón bình minh rực rỡ

Có một khi nào đó
Muốn trở về tuổi thơ
Anh sẽ làm cây dừa
Tỏa bóng mềm em mát

Nếu vô tình chợt khát
Anh dòng suối mát trong
Dâng vị ngọt vô ngần
Ðể em… tu ừng ực

Giả như em ngủ gật
Anh sẽ đến bên mình
Xoa nhè nhẹ con tim
Vì trên tim… là ngực

Giả như em có bực
Anh lại cười hề hề
Thế thì ảnh hưởng gì
Anh chứ ai đâu nhỉ?

Em mắng anh: “Ðồ khỉ”
Rồi nhoẻn miệng cười khì
“Lần sau có làm gì
Tránh người ta nhìn thấy ….”

Giả như em là giấy
Anh biến thành bút chì
Chúng bạn có nói gì
Chì vẫn đi trên giấy

Nếu mà em có chấy
Anh thành dầu gội đầu
Chui vào mờ tóc nâu
Ở lâu lâu trong đó

Nếu như em ngại gió
Anh nguyện làm bức tường
Ðứng chắn giữa giáo đường
Cho em tôi cầu nguyện

Giả như em lắm chuyện
Nói ra rả cả ngày
Anh cãi cối cãi chày
Nói gì mà lắm thế

Giả như em mà ế
Anh cũng thành trai già
Gái ế với trai già
Cùng một nhà vẫn tốt

Không may mà em dốt
Anh nguyện làm ông thầy
Cũng chẳng chóng thì chầy
Thầy biến thành “thầy nó”

Giả như em sợ chó
Anh nguyện làm cây riềng
Chó mà gặp phải riềng
Thành thịt chó rựa mận

Giả như em có cận
Thì anh cũng mắt lồi
Hễ gặp nhau trên đồi
Ta đồng thời bỏ kính…

Nếu em học tài chính
Anh sẽ học ngân hàng
Nhà chúng mình màu vàng
Hai nhóc…thêm nhóc nữa

Khi mà em có ..ửa
Là anh sẽ ở nhà
Luôn ở bên em mà
Dù bạn bè có … nhậu

Quả từ hoa mà đậu
Con chúng mình từ em
Anh cũng chỉ góp thêm
Cho gia đình hạnh phúc

Khi nào anh lên chức
Sẽ mua đất xây nhà
Trồng trước cửa vườn hoa
Phía sau là bãi tắm

Nếu người em toàn nấm
Anh lấy nước biển về
Em tắm thỏa tắm thê
Cho đến khi hết bệnh

Trời hóa em là mận
Anh nguyện làm cây đào
Mọc ở cạnh cầu ao
Nơi chúng mình thề nguyện

Nếu đêm nào mất điện
Anh ngồi quạt cho em
Sau mỗi tối êm đềm
Tình nồng càng thắm đượm

Chuyện thường ngày ở huyện
Là lúc mình gần nhau
Hễ ngồi cạnh em lâu
Anh lại mơ cô khác

Nếu như em yêu nhạc
Anh xin làm cái đài
Ðể lúc em nằm dài
Luôn có anh bên cạnh

Dù bao giờ cô quạnh
Anh cũng gần bên em
Như ngọn bấc với đèn
Hòa trong nhau bừng sáng

Khi mà em đến …tháng
Là lúc anh phải chìu
May mà chẳng có nhiều
Tháng vài ba ngày lẻ

Bây giờ anh còn trẻ
Nếu mà anh có tiền
Anh mua một con thuyền
Cùng em đi khắp chốn

Chúng mình còn thiếu thốn
Chúng mình chẳng phải giàu
Nhưng mà có sao đâu
Em vẫn là tất cả

Anh là con trai cả
Em: dâu lớn trong nhà
Cùng phụng dưỡng mẹ cha
Vẫn thuận hoà sớm tối

Giả như em lạc lối
Anh tới đón em về
Vì chúng mình cùng quê
Có chi đâu mà lạ

Em thương anh vất vả
Anh nhớ em thật nhiều
Cũng chẳng còn bao nhiêu
Thời gian ta khó nhọc

Bỗng khi nào em khóc
Là những phút nhớ anh
Giọt nước mắt long lanh
Chảy trên hai gò má

Anh thương em anh quá
Người con gái chung tình
Những lúc ở một mình
Anh nhớ em từng phút

Nếu em là cây bút
Anh là giọt mực xanh
Mực bút vẫn song hành
Cùng em, anh tới lớp…

Nếu em là tia chớp
Anh như con thuyền kia
Lặng trôi dưới sao khuya
Tìm bến bờ em đậu

Nếu ai bảo em xấu
Ðập phù mỏ cho anh
Em là em của anh
Với anh em vẫn đẹp

Khi mà em hết đẹp
Thì anh cũng đã già
Hạnh phúc của hai ta
Là trái tim nồng cháy

Nếu em là xe máy
Anh sẽ là con đường
Trải đi khắp muôn phương
Cho em đi không ngại……

Giả như không bằng lái
Anh: cảnh sát giao thông
Em có gặp dân phòng
Hễ cần là anh đến

Giả như em là hến
Anh biến thành con “chai”
Ðể có khi ngày mai
Ðem bỏ vào nồi luộc

Nếu em không biết được
Cuộc đời trôi về đâu
Xin em hãy mau mau
Ta định ngày hôn lễ

Ðể một thời tuổi trẻ
Anh có em bên mình
Trọn vẹn cả nghĩa tình
Cho đến ngày ly dị

Thấy cuộc đời vô vị
Em lại tìm đến anh
Viết tiếp câu chuyện tình
Của Chí Phèo Thị Nở

Hoặc em là người ở
Anh sẽ bỏ vợ liền
Tối tối đến phòng em
Biến em thành bà chủ

Những lúc em buồn ngủ
Anh nguyện làm gối đầu
Ðể em ngủ thật sâu
Anh ngắm nhìn thoả thích

Em là con chim chích
Anh sẽ là chim ri
Dù chẳng hót được gì
Cũng bên nhau sớm tối

Nếu em hay nói dối
Anh nói dóc như thần
Hai chúng mình thành thân
Rủ nhau lừa thiên hạ

Em mà là con quạ
Anh hoá chú diều hâu
Dù xấu đẹp đến đâu
Cũng nghĩa tình chồng vợ

Chuyện bây giờ mới kể
Chắc chắn sẽ còn dài
Nếu còn có ngày mai
Anh cùng em viết tiếp…

 

Đàn Bà Lắm …

Chiều chiều bìm bịp kêu chiều.
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi!
Ban ngày làm việc tả tơi,
Ban đêm hầu vợ phận tôi đêm trường!
Nằm chung thì bảo…..chật giường,
Nằm riêng lại bảo…..tơ vương con nào!
Lãng mạn thì bảo…..tào lao,
Đứng đắn lại bảo…..người sao hững hờ!!!
Khù khờ thì bảo…..giai tơ,
Khôn lanh thì bảo…..hái mơ bao lần!!!!
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây!!!

 

Cơm hay Phở

Một hôm trong bữa cơm, ông chồng thủ thỉ với vợ bằng thơ:

Ăn mãi cơm nhà, ngán tận hông
Thèm sao bát phở quán bên sông
Phở ngon, đậm chất vi dinh dưỡng
Xin phép bà, tôi thử được không?

Bà vợ nghe xong, hiểu ý chồng. Hơi tức tối, nhưng vẫn thủ thỉ lại với chồng:

Cơm nhà còn dẻo trong nồi đồng
Phở chỉ thơm tho mùi viễn vông
Bổ dưỡng gì đâu, toàn bột ngọt
Cơm mình chất lượng lắm nghe ông!

Ông chồng tiếp tục nài nỉ vợ, nhưng lần này kiên quyết hơn:

Cơm nhà lạt lẽo, chẳng say nồng
Phở đấy dẻo dai, đúng ý ông
Thôi cứ để tôi qua nếm thử
Một tô chỉ tốn có vài đồng?

Bà vợ lần này tức ra mặt, nên gặn giọng kiên quyết lại vơi chồng:

Phở nấu giò heo chưa cạo lông
Ăn vào bệnh chết đó nghe ông?
Ham chi của lạ, mắc vào “Ếch”
Chỉ có cơm nhà, bảo đảm không?

Ông chồng thấy khuyên vợ không có áp phê, nên lớn tiếng hơn thua:

Nói mãi mà bà chưa chịu thông?
Tôi qua nếm thử chút cay nồng
Rồi mai khi đói dùng cơm lại
Thổi lửa, chung cơm tình vợ chồng.

Bà vợ lần này bốc hỏa thật sự, cơn “Hoạn Thư” đã đỉnh điểm:

Cơm nhà chán cũng ăn nghe ông?
Đừng có mon men, phở với nồng
Cơm lạt thì bà thêm mắm, muối
Phở kia béo ngọt, cũng là không?

Cha hàng xóm bên nhà nghe được cuộc tranh luận nãy giờ, vội hô sang:

Kề cận bên nhà, tôi cứ trông
Mong rằng nếm thử cơm nhà ông?
Ông chê thì để tôi vài bát!
Tôi nếm thử xem có ngọt không?

Bà vợ cha hàng xóm nghe thế, cũng lên tiếng nói với chồng mình:

Cơm khét nhà người, chi việc ông?
Nhà mình có thiếu cháo cơm không?
Chớ mà ăn vụng, coi chừng đấy?
Bà biết thì roi mây tét mông…

Ông chồng lúc này cũng bực mình lên tiếng:

Cơm khét, cơm khê cũng kệ ông
Đứa nào bước tới, chết nghe không?
Chưa ăn, ông để dành khi đói
Đừng tưởng ông đây, hết mặn nồng?

Bà vợ được thế, nên hù chồng:

Sáng dạ ra chưa, cái bụng ông?
Cơm mình lắm kẻ vẫn đang trông
Cơm nhà thơm phức ra ngoài ngõ
Để hở trộm vào, rinh mất không?

Ông chồng lúc này xuống nước, âu yếm vợ nói ngọt:

Tôi hết thèm rồi, phở với nồng
Cơm mình đậm chất, để cho ông
Từ đây dùng mãi tới đầu bạc
Tôi thử bà thôi có biết không… ./.

(Nguyễn Hải – Sài Gòn 11/2011)

 

Thân Phận Đàn Ông

Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi
Nhất vợ nhì trời là chuyện tự nhiên

Đàn ông sợ vợ thì sang
Đàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà

Đàn ông không biết thờ bà
Nghe lời vợ dạy là hàng trượng phu
Đàn ông đánh vợ là ngu
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi

Lấy nàng từ thuở mười năm
Đến khi mười chín tôi đà năm con
Nàng thì trong hãy còn son
Tôi thì đinh ốc bù lon rã rời

Nắng mưa là chuyện của trời
Tề gia nội trợ tôi đây bao thầu
Suốt ngày cày cấy như trâu
Chiều về rửa chén cũng ngầu như ai

Nấu cơm, đi chợ hàng ngày
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn tòàn
Lau nhà lau cửa chẳng màng
Ôi thôi oanh liệt ngang tàn còn đâu

Nhiều khi muốn hộc xì dầu
Xin nàng nghĩ phép nàng chau đôi mày
Nàng đòi thi đấu võ đài
Tung ra một chửơng chén bay ào ào

Nhớ xưa mình mới quen nhau
Em ăn em nói ngọt ngào dễ nghe
Cho nên tôi mới bị lừa
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng

Than ôi thực tế phụ phàng
Mày râu một kiếp thôi dành đi đoan
Một lòng thờ vợ sắt son
Còn non còn nứơc thì tôi còn thờ

 

Gia Tài Của Vợ
Hát theo nhạc “Gia tài của mẹ ” của Trịnh Công Sơn

Lời 1:

Một ngàn năm nô lệ đàn bà
Một trăm năm ta sợ vợ ta
Hai mươi năm rửa chén, chùi nhà
Gia tài của mẹ để lại cho con
Gia tài của mẹ một gã gầy mòn

Một ngàn năm phụng sự đàn bà
Một trăm năm phục vụ vợ ta
Bao nhiêu năm làm hết việc nhà
Gia tài của mẹ để lại cho con
Gia tài của mẹ một gã gầy mòn

Vợ dạy cho ta biết nướng thịt bò
Vợ dạy cho ta biết hâm thịt kho
Ta biết hâm thịt kho, chiên chả giò
Vợ dạy ta bưng bát mời bà
Dạy cho ta biết* *câu tề gia
Ôi biết bao là ơn, ơn hằng hà !

Một ngàn năm ôm phận làm chồng
Một trăm năm đeo nặng xiềng gông
Bao nhiêu năm làm kiếp lòng thòng
Gia tài của mẹ :một bộ xương teo
Gia tài của mẹ: một xác bèo nhèo

Lời 2:

Một ngàn năm cung phụng đàn bà
Một trăm năm ta đội vợ ta
Hai mươi năm nổi tiếng thờ bà
Gia tài của vợ để lại cho tui
Gia tài của vợ, một đống bùi nhùi…

Vợ dạy ta khai báo thật thà
Dạy cho ta chớ vui đường xa
Ta chớ vui đường xa, quên vợ nhà
Vợ răn ta cấm nếm phở gà
Vợ khuyên ta phải mau về ngay
Ta phải mau về ngay, cơm nguội này!

Một ngàn năm cơm nguội dài dài
Một trăm năm thua thiệt đời trai
Hai mươi năm nhịn phở từng ngày
Gia tài của vợ, nạm gàu tiêu tan
Gia tài của vợ, xí quách cũng tàn…

Một ngàn năm ta qượn vợ mình
Một trăm năm ta nịnh… chằng tinh
Hai mươi năm thế giới hòa bình
Gia tài của vợ, một trự ho hen
Gia tài của vợ, một gã bầm mình

Kết:

Giận cho ta cái kiếp làm chồng
Nhục cho ta phải mang xiềng gông
Ta phải mang xiềng gông, kiếp làm chồng…
Vợ con ơi, chớ có đì hoài
Vợ con ơi, hãy tha dùm tui
Xin hãy tha dùm tui, tui lạy mà…

Tin Liên Quan:

Bản quyền thuộc về: Trường THCS Phan Bội Châu. Địa chỉ: Xã ChưkBô, Huyện KrôngBuk, Tỉnh Đắk Lắk.

Điện thoại: (0500) 3.701718 - (0500) 3.562 503 - Email: truongthcsphanboichau@gmail.com