Chào mừng các bạn đến với Website Trường THCS Phan Bội Châu
Tra Từ Điển
Thư Viện Violet
Thống kê truy cập
  • Online : 2
  • Hôm nay : 0
  • Hôm qua : 0
  • Tuần này : 0
  • Tháng này : 0
  • Tổng Cộng : -7
Thơ Văn Nhà Trường

Bài Thơ Tháng Mười Hai

Bài Thơ Tháng Mười Hai

 Ngày hôm qua 
                                      Cơn gió mùa đông
                                      Từ biển xanh,sông thẳm
                                      Sau giấc ngủ vùi tận chốn xa xăm
                                      Đem tháng mười hai về phố
                                      

                                      Theo mây ngàn bay
                                      Vu vơ qua những toà cao ốc
                                      Qua từng đại lộ thênh thang bốc khói
                                      Những ngả tư đường tắt chớp đỏ xanh
                                      Tháng mười hai trở lại
                                      Nghiêng lên phố chiều
                                      Ngơ ngác mắt ai.

                                                              02/12/2013

Thơ chào mừng ngày 22 tháng 12

Tặng các anh bộ đội cụ Hồ
Xẻ dọc Trường – Sơn , anh đi cứu nước
Mười tám, hai mươi , tuổi đẹp nhất của đời
Bàn chân đi ra trận khắp nơi
Vai đeo ba lô , súng đạn bên người rất nặng
Tuổi 18 – 20, tuổi tràn đầy sức sống
Vì quê hương đã khát vọng lên đường
Vượt Trường – Sơn anh băng qua thác ghềnh
Rẽ bom đạn , anh lao mình tới đích
Dù hy sinh anh không chùn bước
Nhằm thẳng quân thù : Bắn , xung phong
Máu thịt anh một phần để lại chiến trường
Quyết giữ nước, con đường anh đã chọn
Giặc bắt được anh xích xiềng tra tấn
Dù hy sinh không phản tổ quốc mình
Phần máu thịt anh đã tô thắm non sông
Nước nhà độc lập có chiến công anh đó .

Minh Khang

lời chúc ngày 22-12, quân đội nhân dân

Đồng chí

Nhớ ngày cha lên đường nhập ngũ
Con vẫn còn là cậu bé ngây ngô
Hội tòng quân tiếng trống reo rộn rã dưới cờ
Làng xóm tiễn cha lên đường ra trận
Mẹ nắm tay con cùng vẫy tay bịn rịn …
Tiễn cha đi đâu có hẹn ngày về …
Con lớn lên trong hương lúa đồng quê
Trong tình mẹ chờ trông tính bằng năm, tháng
Những ngày đất Bắc ngập tràn bom, đạn
Ông Nội đi cày vẫn mang súng trên vai …
Mẹ vẫn tảo tần chạy ngược, lo xuôi
Con vẫn hát những bài ca về các “anh bộ đội”
….
Đài truyền tin “giải phóng rồi” … cả làng như ngày hội
Nô nức xuống đường vui hát “Tiến quân ca”
Con như lớn lên trong rừng cờ đỏ, rừng hoa
Những thiếu phụ cười … nhoà trong nước mắt …
Lệ sung sướng lăn trên từng khuôn mặt
Ôm con trong lòng … mẹ khóc thấm bờ vai…
Con được gặp cha trong buổi sáng đẹp trời
Nét mặt vui, tự hào khi đã tròn bổn phận!
Cha lại về với quê hương, với đồng quê yên ấm
Tô lại nét xuân thời cho dáng vóc mẹ yêu thương
Truyền cho con dũng khí cựu binh dũng cảm, can trường
Tay nắm chặt tay khi tiễn con đi làm nghĩa vụ
Một lời nói … có lẽ bấy lâu rồi cha hằng ấp ủ
“Mạnh giỏi nghe con, người đồng chí của tôi ơi!”
Nghĩa mẹ, tình cha … lai láng tình đời
tình đất nước … chỉ một lời sao ấm lạ!
Hai hai tháng mười hai … một ngày như thế
Cha hãy cùng chúng con nhung nhớ, tự hào
Ngày của cha, của con và lớp lớp người sau
Chụm năm ngón, giơ tay chào với câu: ĐỒNG CHÍ!
(sưu tầm)

 

Quê hương

Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:
“Ai bảo chăn trâu là khổ ?”
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao

Những ngày trốn học
Đuổi bướm cạnh cầu ao
Mẹ bắt được…
Chưa đánh roi nào đã khóc
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích…

Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ tôi đi

Cô bé nhà bên (có ai ngờ!)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi)

Giữa cuộc hành quân không nói được
một lời…
Đơn vị đi qua tôi ngoái đầu nhìn lại
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi

Hoà bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
Lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
- Chuyện chồng con… (khó nói lắm anh ơi)!
Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn, ngậm ngùi
Em để yên trong tay tôi nóng bỏng

Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật:
Giặc bắn em rồi quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích em ơi!
Đau xé lòng anh chết nửa con người!

Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn roi
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.

Giang Nam
Đồng chí

Quê hương anh nước mặn đồng chua
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá
Anh với tôi đôi người xa lạ
Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau.
Súng bên súng, đầu sát bên đầu
Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ
Đồng chí!

Ruộng nương anh gửi bạn thân cày
Gian nhà không mặc kệ gió lung lay
Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính.
Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh,
Sốt run người, vừng trán ướt mồ hôi.

Áo anh rách vai
Quần tôi có vài mảnh vá
Miệng cười buốt giá
Chân không giày
Thương nhau tay nắm lấy bàn tay!

Đêm nay rừng hoang sương muối
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng trăng treo.

(2-1948)

Chính Hữu

Tin Liên Quan:

Bản quyền thuộc về: Trường THCS Phan Bội Châu. Địa chỉ: Xã ChưkBô, Huyện KrôngBuk, Tỉnh Đắk Lắk.

Điện thoại: (0500) 3.701718 - (0500) 3.562 503 - Email: truongthcsphanboichau@gmail.com