Chào mừng các bạn đến với Website Trường THCS Phan Bội Châu
Tra Từ Điển
Thư Viện Violet
Thống kê truy cập
  • Online : 3
  • Hôm nay : 0
  • Hôm qua : 0
  • Tuần này : 0
  • Tháng này : 0
  • Tổng Cộng : -7
Thơ Văn Nhà Trường

Thơ tháng 8

Thơ tháng 8
Tôi viết bài thơ đầu gửi vào tháng tám
Lác đác mưa và khẽ gió ngang hè
Lốm đốm nắng và vàng thưa trưa nhé...
  
Tôi viết bài thơ dành cho tháng tám
Gom yêu thương trên khắp hẻm đời
Đôi tay trĩu, nghe mùa sang vời vợi
 
Bài thơ tháng tám tôi viết, chao ôi !
Có cơn bão đang bời bời  biển cả
Bình yên nào chờ đợi bến bờ xa...
 
Phút chống chếnh, phút hao gầy tháng cũ
Phút vắng tênh, phút không cất thành lời
Tháng tám về, thơ lấm tấm trên môi

Tháng tám về, thơ ngập phút tinh khôi...

---------------------------------------------

Mùa thu nhớ Bác


(Chào mừng cách mạng tháng tám và Quốc khánh 2/9 .tôi đăng bái thơ nói về chủ đề này cùng bạn thi đàn chung vui.)

Âm thanh xào xạc lá rơi
Heo may đánh thức đất trời sang thu
Xa xa núi phủ sương mù
Nhìn lên Việt Bắc chiền khu gió ngàn
Chặng đường cách mạng gian nan
Trở về Hà nội ngập tràn cờ sao
Ba Đình Bác đứng trên cao
Tuyên ngôn độc lập Người trao cho đời
Lời thề giữ nước ai ơi!
Ngàn năm bền vững đất trời của ta
Trời bao la, đất bao la
Mênh mông biển rộng non xa điệp trùng
Việt Nam đất nước anh hùng
Năm tư(54) dân tộc cùng chung mái nhà
Vây quanh nhạc trưởng cha già
Bác Hồ bắt nhịp bài ca kết đoàn
Bài ca thống nhất giang san
Đào mai khoe sắc rộn ràng mùa xuân
Một đời vì nước, vì dân
Một đời thanh bạch, kiệm cần Bác ơi!
Trời thu trong sáng tuyệt vời
Vào lăng viếng Bác đời đời nhớ ơn.

Gửi anh biển đảo


Thư anh nhắn tuần sau về phép
Em vội lo dọn dẹp cửa nhà
Thế nào anh cũng ghé qua
Thăm người bạn gái cách xa lâu ngày

Em vẫn biết nơi ngoài hải đảo
Luôn đối đầu mưa bão phong ba
Trùng khơi sóng gió là nhà
Quyết lòng giữ lấy bao la biển trời!

Giặc hung hãn nhiều lời hăm dọa
Lấn chủ quyền…tất cả…lòng tham!
Cõi bờ tự thuở xa xăm
Ông cha gian khổ dãi dầm nắng mưa

Trang sử thắm ngàn xưa ghi dấu
Bao anh hùng đổ máu hy sinh
Dựng xây đất nước thanh bình
Thanh niên thế hệ quên mình đấu tranh!

Nắm tay súng giữ gìn bờ cõi
Thật xứng danh dòng dõi Rồng Tiên
Anh ơi, nhớ nhé đừng quên!
Còn em vẫn giữ thệ nguyền cùng anh!

ĐÔI KHI.....

Tác giả: Bùi Hữu Phúc

Đôi khi ta muốn trải lòng dài theo thế kỷ
Để nghe lịch sử vọng về
Trên khắp những miền quê
Kể về mùa thu Tháng Tám
Kể về đại thắng Mùa Xuân
Kể về những con người dâng trọn tuổi xanh, máu xương cho đất nước
Những đêm hành quân say mê chân bước
Anh nghĩ gì về cái chết cận kề...
Tây Tiến ơi biên cương mồ viễn xứ
Đồng Chí ơi đêm nay rét chung chăn
Đầu súng treo trăng anh mơ ngày chiến thắng
Đất Nước ơi!
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
Một đi không ngoảnh lại
Như khúc Tống Biệt Hành
Trường Sơn ơi!
Những đoàn xe không kính
Vượt dốc trời....
Trong những cuộc hành quân
Quê Hương ơi! có cô du kích
Gởi một phần xác thịt trung trinh....
Đôi khi ta muốn trải lòng dài theo thế kỷ
Lẩn tránh những con người quên lịch sử
Những con người cố quên đồng đội đã xả thân cứu mình thoát lưỡi hái tử thần
Quên những chuyến hành quân
Xanh như tàu lá
Nửa điếu thuốc chia đôi
Quên tất cả khi sung sướng ở đời
Mượn chức mua quyền lộng hành bá đạo
Quên những sắc xanh thời chiến đấu hùng anh....
Lãng Bùi

Nghiệp đưa đò


Nghiệp nhà Giáo suốt đời thanh bạch,
Lấy niềm vui là tri thức học trò
Biết bao năm gắn bó với con đò
Dòng sông ấy, tiễn đưa bao lữ khách.

Nghiệp nhà Giáo thổi hồng vào nhân cách,
Chắp ước mơ bay bổng tận trời cao
Bốn mùa xanh, tươi thắm những cánh đào
Nhặt ngọn nắng xây ước mơ tuổi ngọc

Lữ khách ơi! mỗi ngày bình minh rạng
Lái con đò dầu dãi giữa gió sương
Hiến tặng đời ngọn lữa yêu thương
Chải nhân cách bằng nhân Tâm nghiệp Giáo.

Vững tay lái đâu ngại chi gió bão
Điểm thời gian, mái tóc đã bạc màu
Cập bến rồi…
Lại vội vã…chuyến sau!

Chuyện Trời Đất

Tác giả:

Chuyện Trời Đất

Chúng sinh trên khắp cõi đời
Ngạc nhiên khổ sướng đều : "Trời Đất ơi"
Đất trời ngự ở hai nơi
Thỉnh cùng một lúc biết thời làm sao

Ông bà người thấp kẻ cao
Ngàn đời…! từng đã : quyện vào với nhau
Tháng năm vần đổi nát nhàu
Đất thường lồi lõm làm đau lòng Trời

Trời buồn mò xuống ghẹo chơi
Oánh cho sấm sét đã đời mới nghe
Quất cho đất phải khóc nhè
Ăn năn sai gió vuốt ve làm lành

Đông về trở mặt nắng hanh
Thả màn sương xuống dỗ dành làm chăn
Những kỳ mải uống mải ăn
Bỏ bê khiến đất cười nhăn toác đồng

Chúng sinh mỗi lúc mỗi đông
Nhu cầu ăn ở cậy trông đất trời
Ngày rằm đầu tháng kính mời
Hương hoa thụ hưởng thảnh thơi thuận hoà !

 

Tình xưa trong góc nhìn Toán Lý

Tình xưa trong góc nhìn Toán Lí.

Trái đất là một hình tròn,
Tình yêu là những vết son khó mờ.
Thời gian đường thẳng, nên thơ
Người xưa gặp lại tiếp bờ đường cong.

Thời gian chẳng lội ngược dòng
Đường tròn tiếp tuyến chỉ mong một lần.
Tiếp điểm là chốn dừng chân
Đừng tham lam vết đôi lần giao thoa.

Tần tim Ngưỡng nhịp ngọc ngà
Sóng lan đủ độ đậm đà men say.
Gia vị cuộc sống mỗi ngày
Nêm vừa sẽ ngọt, quá tay đắng đời

------------------------------------

Hai Sắc Hoa Ty Gôn - (Trích)

...Từ đấy, thu rồi, thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ...

...Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạnh lẽo của chồng tôi
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người

...Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi!  Người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai tựa máu hồng?

Nhà thơ TTK

----------------------------------------------

Nhân Gian Tháng Tám

Buổi chiều xám chỗ ngồi tôi tháng tám
Em dung nhan như một vết dao
Trong trí nhớ của một người khánh tận
Núi sông người thoáng chốc cũng hư hao

Em mười bảy bước chân vào tháng chạp
Hàng cây khô vai gọi lá hai hàng
Đâu sự thật cảnh đời tôi đã xế
Em đi qua, chỉ thức dậy điêu tàn

Đêm cao ốc bàn tay buồn, mắt lặng
Gió mưa đi tít tận trời nào
Môi tháng sáu bao dung hồn phiêu bạt
Em tin không? Tôi chết ngọt ngào

Em bước xuống cuộc đời tôi ảm đạm
Với bình minh, mười bảy vết son tươi
Kẻ khánh tận, cuối cùng soi trí nhớ
Trong bài thơ tháng bảy đã chia hai

Nếu em biết có lần tôi đã hỏi
Tôi đợi ai cuối cuộc chơi này?
Như tháng tám đi qua người sẽ khuất
Riêng vết son còn đỏ nẫu môi cười

Bài thơ nhỏ gói nỗi sầu vô hạn
Đường chim đi, nghìn dặm có ai tìm
Em không thể thì thôi đừng nắng, gió
Củi than riêng, tôi đốt một mình

Đêm tháng tám, chỗ ngồi tôi lửa cháy

                                             Nhà thơ Du Tử Lê

--------------------------------------------------------------------

Chỉ một mình tôi

Chỉ một mình tôi với mùa thu

Với mây giăng xám...
Với sương mù
Với se se lạnh cho lòng nhớ
Khe khẽ trong chiều, một khúc ru...

Chỉ một mình tôi
Với tôi thôi
Bao nhiêu thương mến đã xa rồi
Đôi khi ngơ ngác
Đôi khi hiểu
Bể dâu mấy cuộc cũng đành trôi!

Một mình tôi...
Một mình tôi!
Tìm trong câm nín một dòng vui
Thu này có vắng người năm cũ
Con nước hết đầy sẽ lại vơi!

----------------------------------------------------

Đơn sơ


Tôi vẫn yêu mùa thu
Dẫu đôi khi còn rưng lòng buốt nhói
Chút dịu dàng âm thầm vẫy gọi
Tiếng chim chiều chưa thảng thốt, lẻ loi

Yêu mùa thu nơi ngàn giọt sương mai
Long lanh thơm những hương đồng cỏ nội
Yêu dòng sông cứ chung tình ngóng đợi
Mặc mây trời vồi vội kéo nhau đi...

Yêu khúc thu qua ngọn gió thầm thì
Ánh trăng non soi vào đêm tĩnh lặng
Nửa nghe gần, lại vừa như xa vắng
Nửa ngập ngừng... ai nhắn gửi cùng thu...

Mỗi bình minh êm nhẹ những câu ru
Lời tha thiết đến từ mặt trời, tia nắng...
Là bình yên nở ra màu sen trắng
Một góc đời im ắng, đơn sơ...

 ------------------------------------------------

Lời Thu nói
Thu đã đến lâu rồi
Nên lá vàng ngập lối
Chỉ khi tình bật gọi
Lòng mới chợt bàng hoàng

Cũng có khi hoang mang
Cũng lắm ngày vời vợi
Lắng trong lời thu nói
Lần theo dấu thương yêu...

Có khi ngày liêu xiêu
Có khi chiều xuống vội
Vẫn còn ta ngóng đợi
Nơi ấy một trời thu!

Gió vẫn hát khúc ru
Cho nguôi niềm thương nhớ
Thôi giọt Ngâu nức nở
Trăng lại sáng lên kìa!


Tin Liên Quan:

Bản quyền thuộc về: Trường THCS Phan Bội Châu. Địa chỉ: Xã ChưkBô, Huyện KrôngBuk, Tỉnh Đắk Lắk.

Điện thoại: (0500) 3.701718 - (0500) 3.562 503 - Email: truongthcsphanboichau@gmail.com